Cạn nguồn
Phải Tôi Đang Hận?
Tôi sắp đi về vùng cực bắc
Nơi không bao giờ có dấu chân em
Nơi hoang vu chưa đón gót chân mềm
Nơi hoa kiêu hãnh không bao giờ đặt bước
Tôi sẽ quên đi mùa Hạ trước
Kỷ niệm xin là dĩ vãng qua rồi
Để đêm về ở nơi chốn xa xôi
Còn có lúc bình yên trong giấc ngủ
Thắp nến cô đơn đốt dần quá khứ
Xin ngày mai không chờ đợi ngày mai
Xin nụ cười không chỉ ở tương lai
Vì tôi muốn luôn còn trong hiện tại
Nhưng tôi biết buồn đau còn mãi mãi
Tôi gạt tôi, nến cố mỉm nụ cười
Nụ cười gần như khóc cuộc tình lơi
Ôi gian dối, thế gian bao giờ hết
Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 23 tháng 12 năm 2011